Chú Ba Sa với con gà nòi lai Mỹ đã trưởng thành |
Ở ấp Hòa Lợi, xã Hòa An (thị xã Cao Lãnh, Đồng Tháp) có chú Ba Sa chuyên nuôi gà nòi nổi tiếng ĐBSCL. Năm 2004 này ông lai tạo được một giống gà mới có tên là “nòi lai... Mỹ” rất được dân chơi gà ưa chuộng.
Việt Báo (Theo_TuoiTre)
Trong một buổi mạn đàm quanh chuyện gà với một người bà con ở Mỹ về, chú phát hiện ở bển có một loại gà mái Mỹ tuy nhỏ con nhưng nổi tiếng hung dữ. Khi đang giữ con, nó có thể phản công một chú bécgiê to lớn mà không nao núng.
Điểm đặc biệt của giống gà này là lá phổi của nó có chút xíu, lại nằm ẩn khuất ở sau lưng, nơi mà cựa bén tấn công của đối phương khó lòng đâm tới. Với cặp mắt tinh đời của một người đã trải qua gần 50 năm nuôi gà nòi, chú nghĩ ra một cách lai giống gà độc đáo và yêu cầu người bạn tìm cách gửi ngay về cho ông giống gà mái Mỹ kia.
Có được gà mái rồi, chú chọn con gà trống nòi rặt giống Cao Lãnh, giống gà nổi tiếng qua câu hát xưa “gà nào hay bằng gà Cao Lãnh...”. Trong hơn 30 con tìm được, chú tuyển lại một con duy nhất có thành tích cao nhất: đá không thua trận nào, đòn mạnh, lì lợm, tinh khôn. Sau một tháng “ủ” kỹ, không cho đá trận nào, càng không cho “đi đêm” bậy bạ, chú nhốt con gà đó chung chuồng với con gà mái Mỹ cho nó “đạp”.
Không bao lâu sau cô mái Mỹ cho ra đời một ổ trứng đầy ắp: 15 trứng. Điều làm chú Ba ngạc nhiên là con mái Mỹ nhỏ con là thế (bằng con gà tre hà!), chẳng những đẻ sai mà trứng lại lớn bằng trứng gà... công nghiệp. Chú nâng niu cẩn thận số trứng này và cho gà ấp nở ra con. Rồi chú lựa số nào là gà mái để riêng, tiếp tục nhân giống “F2”; số gà trống cũng nuôi riêng theo chế độ dinh dưỡng đặc biệt.
Khi gà lớn lên, chú cho “xổ” thử. Thật kỳ lạ, con gà tướng roi roi, không cao lớn, bước nhảy của nó thật nhẹ nhàng, nhưng đòn nào ra là thấm đòn nấy. Điều đặc biệt là nó đá không bao giờ chạy, kể cả lúc gặp những chú gà hộ pháp. Chú nhận xét: “Đó là kết tinh của gà bố và mẹ nó, trong đó có đủ đặc tính của một giống gà nòi trên trường đấu: vừa gan lì, vừa hung dữ, tinh khôn và mạnh đòn”.
Hiện nay, cứ vài tháng là chú xuất chuồng bán 5-7 con gà chiến loại này. Chú không đá độ mà chỉ nuôi cho vui thôi, bởi nó đã thành máu thịt. Niềm vui của chú là nghe khách mua gà tấm tắc khen: “Gà gì mà đá hổng chạy ta? Cũng bị cựa sắt đâm bầm dập hết mà hổng thấy nó... hộc máu như mấy con khác”. Những lúc đó chú chỉ tủm tỉm cười...
DƯƠNG THẾ HÙNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét